Dân Việt - Chuyện khôn, dại của nông dân qua sự kiện ông Nguyễn Thanh Chấn bị tù oan 10 năm và sự kiện vỡ hồ chứa bùn đỏ ở Bình Thuận.
Nông dân ta luôn được tiếng chất phác thật thà. Nhưng cũng có người dại, tức là không được khôn ngoan cho lắm. Xin dẫn chứng một vài việc:
Ngày 18.11 hồ chứa bùn đỏ là chất thải do khai thác titan ở Bình Thuận bị vỡ tràn ngập cả một vùng rộng lớn. Du khách tắm biển chạy loạn xạ như gặp sóng thần. Hai phụ nữ bị cuốn đi suýt chết. Xe khách “nín thở” qua suối bùn, chỉ sợ bị trôi. Một vùng bờ biển xã Thuận Quý bị biến dạng, cát trên bờ, nước dưới biển đỏ ngầu chết chóc. Cây cối trong vùng ảnh hưởng bị bùn vây kín gốc rễ…
Nông dân trong vùng không biết mô tê, thấy bùn đỏ gây ra những chuyện tai hại như thế liền gọi điện, phản ứng, kêu toáng lên cầu cứu. Tưởng thế là khôn, nhưng sau mới biết là dại. Bởi vì, ngay sau đó ông Tô Tài Tích - Tổng Giám đốc Công ty CP Đầu tư khoáng sản và thương mại Bình Thuận đã giải thích rõ ràng rằng: “Do trong hồ có bùn đỏ, khi vỡ thì nước cuốn cát bùn trong khai thác chảy ra ngoài, có gì lạ!”. Và vị lãnh đạo nhiều trí tuệ ấy đưa ra một tin “mật”: “Bùn này rất tốt cho cây trồng” (theo báo Đất Việt 19.11).
Thì ra, “bùn này rất tốt cho cây trồng”, chắc là lâu nay công ty tích trữ để tính bán ra lấy tiền hay sản xuất phân bón xuất khẩu, giấu nhẹm sợ người ta đến múc trộm. Nay không may vỡ ra, đành chịu thiệt bón cho đồng ruộng, rừng cây, miễn phí. Vậy mà nông dân không biết tận dụng, như gánh về nhà tích trữ dùng dần rồi cảm ơn công ty, lại còn kêu ca ầm ĩ, thế không phải dại thì là gì?
Dại như anh Nguyễn Thanh Chấn, người vừa được thả sau 10 năm lao lý oan gia khai rằng do anh bị ép cung, bức cung, bị bắt tập giết người trước khi thực nghiệm hiện trường, đóng giả tội phạm cho đến khi thành thục nên mới ra người có tội.
Lãnh đạo tỉnh Bắc Giang bèn tra cứu, hỏi những người có liên quan, nay đều là quan chức cả, yêu cầu họ trình bày thực hư lời tố của anh Chấn đúng sai ra sao. Tất cả có tới 6 người. Tất tật họ đều đồng thanh: “Làm gì có chuyện đó. Xem lại kỹ rồi, trong vụ này chẳng có vấn đề gì!”. Nghĩa là không hề có chuyện ép cung, bức cung, tất nhiên nhục hình càng không!
Chúng khẩu đồng từ, cả 6 vị quyền cao chức trọng nói như thế thì ai hồ nghi mấy cũng phải tin! Không tin họ thì tin ai, mất “niềm tin” sao?
Vậy thì, lòi ra cái ông Chấn dại. Không ai bức cung, ép cung, người ta ngọt ngào để ông tự giác khai báo đàng hoàng, vô tội thì cứ nói mình vô tội có sao đâu! Vậy mà ông lại nhẹ dạ cả tin, tự nguyện nhận tội giết người tầy đình, tưởng thế là hay. May có bố là liệt sĩ, nếu không đã phải “dựa cột” từ lâu. Sao dại thế ông Chấn ơi? Họ không bức cung ông mà ông tự gánh tội vào thân, bây giờ gỡ sao đây? Có ai dại như ông không chứ?
Khôn dại là chuyện khó lường. Mong rằng nông dân nơi có bùn đỏ chảy tràn hãy chớ vội tin vào vị tổng giám đốc trí tuệ mà nên hỏi các nhà khoa học xem cái thứ bùn ấy nó tốt xấu thế nào rồi hẵng hay, để khỏi mắc dại lần nữa.
Còn ông Chấn, ông đang được cả nước chú ý, làm nóng cả nghị trường, quyết làm rõ thực hư chứ đâu có nhẹ dạ mà giao cho Bắc Giang. Cả nghi phạm giết người trước khi đầu thú cũng đặt điều kiện đừng giao nó cho tỉnh này kia mà. Xin ông yên tâm và đừng có “dại” nữa. Có gì nói nấy, có gì khai nấy, thủ phạm đã đầu thú rồi, lật ngược thế cờ đâu có dễ, nhiều phần chắc là ông gỡ được án oan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét